Diên Vỹ

vu vơ ...


lại một ngày vắng nhau
ta thẩn thờ nhìn mây trời qua khung cửa
thèm một lời yêu thương, mong một câu người hứa
dù có thể ....chỉ là ...ảo ảnh của riêng ta...!


mai gặp lại người, dù khoảng cách rất xa
dù thinh lặng và không một lời thăm hỏi
dù con tim ..đôi khi bối rối ...
ngần ngại, nghi ngờ ...rồi hờn dỗi vu vơ ...!


có đôi khi người hiển hiện trong mơ
và tia mắt biết nói, biết cười, biết nhìn ta ngây dại
giật mình, nhận ra xung quanh trống trải
ta thở dài ...
người nơi ấy bình yên ???


sept. 28, 2006 dv

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "vu vơ ..."